9 mẹo vặt về du lịch này là bài dịch của chị Rosie tác giải của cuốn sách Ta Balo Trên Đất Á, mình đọc và cảm thấy hay rất hợp với ý mình nên xin phép copy về share lên blog cho mọi người cùng đọc.
Paulo Coelho, tác giả của quyển sách nổi tiếng Nhà giả kim, là một trong những tác giả yêu thích của mình. Văn của ông nhẹ nhàng, trầm tĩnh, mang chất thiền và nhiều triết lý. Mình thường chọn những quyển sách của ông như Like the flowing river, Manual of the Warrior of Light… để bầu bạn lúc trên đường, vừa thảnh thơi nghỉ ngơi bên bờ biển vừa đọc sách, hoặc trong những buổi trà chiều một mình đọc chậm rãi và nghĩ ngợi về cuộc đời.
Ông có một bài blog với tựa đề: “9 mẹo vặt về du lịch” gồm những lời khuyên rất hữu ích cho những chuyến đi nhiều trải nghiệm. Trước đây mình đã từng đọc một vài tips của ông trong quyển Like the flowing river. Nay được bạn share bài mới viết của ông với các mẹo đầy đủ, đọc thấy rất khoái. Nên vừa dịch vừa “bình loạn” thêm để chia sẻ với những người bạn có cùng sở thích đi du lịch như mình.
9 Mẹo vặt về du lịch
Tránh xa các bảo tàng
Đây có vẻ là một lời khuyên vô lý, nhưng bạn hãy thử nghĩ về điều đó xem: nếu bạn đang ở trong một thành phố lạ, thì việc tìm hiểu về hiện tại chẳng phải sẽ thú vị hơn tìm hiểu về quá khứ hay sao? Người ta cảm thấy bắt buộc phải đến thăm các viện bảo tàng đơn giản là vì khi còn nhỏ họ học được rằng du lịch là để tìm hiểu về văn hóa lịch sử.
Các bảo tàng mang những ý nghĩa rất quan trọng, nhưng khi ghé thăm chúng bạn cần nhiều thời gian và cả khả năng quan sát – bạn cần biết là bạn muốn xem cái gì ở đó. Nếu không có khi bạn sẽ ra về và cảm thấy rằng mình đã thấy những thứ rất vĩ đại, nhưng lại không thể nhớ chính xác đó là những thứ gì.
* Paulo Coelho đưa ra lời khuyên này nhằm khuyến khích các trải nghiệm tươi mới về vùng đất mà ta ghé thăm. Vì văn hóa trong các bảo tàng là văn hóa chết. Còn văn hóa ngoài đời thực mới là văn hóa sống. Khi đi du lịch, mình cũng thường dành chủ yếu thời gian lang thang quanh các đường phố, các khu chợ, quán xá ven đường… hơn là bảo tàng.
Ghé thăm các quán bar
Chính các quán bar chứ không phải bảo tàng là nơi cuộc sống của một thành phố diễn ra sinh động nhất. Bar không có nghĩa là các hộp đêm hay vũ trường, mà chỉ là nơi mà những con người bình thường hay ghé đến, uống một ly, suy nghĩ về nước Mỹ, và luôn sẵn sàng để chat chit.
Bạn hãy mua một tờ báo, ghé vào quán bar và tận hưởng những câu chuyện bất tận với người lạ. Nếu có ai đó bắt đầu một cuộc tranh luận, dù là nghe có vẻ ngớ ngẩn đi nữa, thì hãy tham gia. Bạn không thể đánh giá vẻ đẹp của một con đường chỉ bằng cách nhìn qua cánh cổng.
* Bar trong ý của tác giả là nơi hơi giống các quán cà phê, trà chanh hoặc quán nhậu bình dân ở mình. Một nơi mà người dân lao động tụ tập làm vài cốc bia sau một ngày làm việc mệt mỏi, trò chuyện với người khác hay đơn giản là nghĩ ngợi về cuộc sống. Văn hóa phương Tây cởi mở và hoạt ngôn nên người ta cũng dễ dàng tham gia các cuộc trò chuyện hay tranh luận bất chợt nổ ra nơi công cộng, kết bạn, làm quen, giao lưu các kiểu.
Hãy cởi mở trò chuyện
Người hướng dẫn du lịch tốt nhất cho bạn là người dân chính gốc ở địa phương, một người biết rõ nơi họ sống như lòng bàn tay, tự hào về nơi đó, nhưng không làm việc cho một công ty du lịch nào cả. Hãy đi ra đường, chọn một người mà bạn muốn nói chuyện, và hỏi họ vài điều (như hướng đi ra nhà thờ, hay bưu điện). Nếu người đó không sẵn sàng trò chuyện, hãy thử lại với người khác. Bảo đảm áp dụng mẹo vặt về du lịch này, bạn sẽ tìm ra một người đồng hành tuyệt vời cho chuyến đi dạo vòng quanh thành phố.
Cố gắng đi du lịch một mình.
Đi du lịch một mình sẽ khó khăn hơn đi chung với người khác vì ta phải tự thân vận động tất cả mọi thứ, nhưng chỉ bằng cách này bạn mới thực sự bỏ đất nước mình lại phía sau. Khi đi du lịch theo nhóm, bạn ở một đất nước khác nhưng vẫn nói tiếng mẹ đẻ, làm những việc trưởng nhóm yêu cầu, và thường dành thời gian trò chuyện với những người chung nhóm hơn là tìm hiểu phong tục địa phương.
Đừng so sánh
Đừng so sánh bất kỳ thứ gì cả – giá cả, tiêu chuẩn vệ sinh, mức sống, phương tiện di chuyển,… Đi du lịch không phải là để chứng minh rằng mình đang có một cuộc sống tốt hơn người khác. Đi là để tìm hiểu xem người dân ở những nơi khác sinh sống thế nào, họ đối diện với những vấn đề khác nhau trong cuộc sống ra sao, và họ có thể dạy cho ta điều gì.
Hãy tin rằng mọi người có thể hiểu được bạn.
Kể cả khi bạn không nói chung một ngôn ngữ với người dân bản địa khi đi du lịch thì cũng đừng lo lắng. Tôi đã từng đến rất nhiều nơi trên thế giới mà tôi không thể giao tiếp bằng ngôn ngữ với người khác, nhưng tôi luôn tìm thấy ở đó sự giúp đỡ, hướng dẫn, các lời khuyên hữu ích, và ngay cả các cô bạn gái.
Một số người nghĩ rằng nếu họ đi du lịch một mình, thì một khi đặt chân xuống phố, họ sẽ bị lạc ngay lập tức. Nhưng chỉ cần bạn mang theo tấm card khách sạn trong túi, và trong trường hợp bị lạc, thì vẫy một chiếc taxi và đưa nó cho người lái xe xem, thì bạn sẽ về đến nơi an toàn.
Đừng mua sắm quá nhiều
Hãy tiêu tiền vào nhứng thứ mà bạn không phải mang theo: vé xem một vở kịch hay, một bữa ăn ngon ở một nhà hàng địa phương nổi tiếng, hay một chuyến tham quan trong ngày. Việc chăm chú mua sắm quá nhiều làm giảm đi thời gian trải nghiệm văn hóa ở nơi ta đến và tăng thêm gánh nặng cho hành lý.
Đừng cố gắng xem cả thế giới trong vòng một tuần
Ghé thăm một thành phố trong năm ngày là lựa chọn hợp lý hơn nhiều so với việc ghé thăm năm thành phố trong một tuần. Điều làm nên một chuyến đi đáng nhớ là chất lượng của chuyến đi, chứ không phải là số lượng những nơi bạn đã ghé qua. Một thành phố cũng giống như một người phụ nữ vậy, ta cần thời gian để khám phá và tìm ra những nét quyến rũ của cô ấy.
Mỗi chuyến đi là một cuộc phiêu lưu.
Henry Miller từng nói rằng dạo chơi ở một nhà thờ nhỏ không ai biết đến còn tốt hơn nhiều so với việc đến Rome và cảm thấy nhất thiết phải ghé thăm Sistine Chapel (nơi ở chính thức của Giáo hoàng) và bị bao quanh bởi hơn hai trăm ngàn du khách khác. Hãy đến Sistine Chapel, nhưng cũng đừng bỏ qua những con phố địa phương, tự do tìm kiếm những điều khác ngoài những địa danh phổ biến. Những câu chuyện nhỏ, những cảnh trên đường, cho dù không hề lường trước, có thể thay đổi cách nghĩ của bạn về cuộc sống.
Từng ghé thăm nhiều địa điểm du lịch nổi tiếng, mình phát hiện ra rằng các thành phố, hễ càng lớn thì lại càng cần nhiều thời gian để khám phá và tìm ra đặc trưng của nó. Thoạt nhìn, thành phố nào cũng giống nhau với nhà cao tầng, các công trình kiến trúc đồ sộ và xe cộ tấp nập.
Nhưng phải bỏ thời gian lang thang những khu phố nhỏ, ngắm nhìn những bụi cây cảnh, ghé vào quán vắng trong hẻm, hay trò chuyện với người qua đường, thì ta mới phát hiện ra những nét hay ho, những vẻ đẹp ẩn giấu nép kín bên trong thành phố. Chính những điều bé nhỏ long lanh như thế mới là điều mình nhớ nhất về những thành phố mình đã qua.